Monday 28 June 2010

Trầy xước !


"lúc nào cũng có cậu ủi an, cảm ơn cậu nhìu.. "

Đấy chưa ? Đấy chưa anh ?!
Người con gái chưa hề một lần biết mặt
Vậy mà anh tâm sự trò chuyện ủi an
Tủi thân mình cạn khô những ân cần


Trấn an ! Em tự mình trấn an !
Chẳng thiết cho anh biết đâu anh !
Sẽ có không một ngày anh hiểu được
Hiện thực nào chẳng sờn gai trầy xước !!!

Em không ! Không muốn thấy mình khóc
Giọt mặn ấy đọng lại góc nghiêng nhật kí !
Từng trang từng trang nét chữ trải mình
Khi lý trí nhạy cảm chẳng phân minh !

Vẫn vậy ! Em vẫn cuộc hành trình
Cùng những vết thương ta cho nhau , ám ảnh !
Cùng vị mặn sẽ vẫn nắm tay anh !
Đặt số phận mình trên con đường anh bước !



Một ngày dạo blog của chàng